Truyện Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi, tác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu. Tên gọi khác: Chồng Tôi Là Quỷ Thai (tựa gốc: 我的异样男友), dài 373 chương + 20 phiên ngoại Trẻ em không bị la mắng, thậm chí là không bị đánh. Cha mẹ cố gắng giải quyết xung đột và các vấn đề khác bằng cách nói chuyện bình đẳng với con. Kể từ năm 1979 ,luật pháp ở Thụy Điển đã cấm trừng phạt thân thể. Đặc biệt, tại Thụy Điển, các trường học Bạn trai kỳ lạ của tôi. Đánh giá: 8.1 / 10 từ 29 lượt. Tác giả: Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu. Thể loại: Ngôn tình, Truyện ma - kinh dị. Nguồn: Gác Sách. Trạng thái: Đang cập nhật. Trong thời gian thực tập, tôi cảm thấy có gì đó đang theo dõi tôi. Tôi mơ thấy một đôi đồng Mới đây, mạng xã hội TikTok rần rần chia sẻ đoạn clip cậu con trai về gặp mẹ sau 5 năm đi xuất khẩu lao động. Không chỉ vậy anh chàng còn dẫn theo vợ con của mình về khiến người mẹ vô cùng xúc động. Chàng trai giả vờ làm "người lạ" về gặp mẹ của mình sau 5 năm. #truyenaudio #audioTác giả:Kim Tử Tựu Thị Sao PhiếuThể loại:Ngôn Tình, Linh Dị, Phương TâyTruyện audio hay: https://bit.ly/2IMbqEAChúc các Vay Tiền Nhanh. Nghe người già trong thôn nói là liên quan gì đó tới thai thần trong nhà nên mọi người đều chú ý. Tự dưng mẹ tôi nói nên tôi cũng không biết trả lời mẹ thế Thịnh đi theo tôi vào phòng, trong phòng tôi chỉ có một ngòn đèn tù mù, tôi nói với anh “Nhà em điều kiện không tốt được như anh, có lẽ, anh cũng không thuận mắt.”Nhà anh dù ở trong nội thành hay ở nông thôn thì nhà anh đều lớn, trang hoàng cũng rất đầy đủ. Mà nhà tôi lúc này thì thua kém hẳn vài ngồi trên chiếc giường cũ của tôi nhìn tôi thu thập quần áo. Sau khi tôi học xong cấp 2 đã đi ra ngoài ở trọ, rất ít khi về nhà ngủ. Hồi cấp 2 tôi còn về nhà nghỉ hè nghỉ đông, cuối tuần không về. Sau khi lên cấp 3 thì một tháng về được 2 lần, càng lười về. Đến khi đại học thì trừ phi là lễ Tết, chứ không thì tôi cũng không thực ra là tránh né thôn này, mỗi lần về đều có người nhắc với tôi về Tông Thịnh, khi đó tôi cảm thấy đó chính là sự việc vô cùng đáng sợ. Hơn nữa, chỉ cần tôi về tới nhà thì chắc chắn bà anh sẽ ghé qua xem tôi thế nào. Giường gỗ này, chính là chiếc giường mà khi còn học tiểu học tôi ngủ cùng bà Thịnh nhìn tôi nói “Không đâu, hồi xưa ở beên ngoài, anh ở những nơi càng tệ hơn thế naày. Có lúc là lều bạt công trường, có khi là giường lò xo gấp, mùa đông gió lạnh thôi qua, phải đắp chăn thật kín nếu không sẽ phải chịu lạnh tới sáng.”“Vậy sao anh không nghĩ tới việc về nhà?” Tôi hỏi, “Nhà anh điều kiện tốt vậy mà.”Anh trầm mặc. Tôi đem một ít quần áo cũ cho vào trong túi. Lúc trước đi thực tập nên tôi đã dọn đồ từ ký túc xá ở trường về lại nhà, nghĩ rằng sau này thực tập xong cũng sẽ đi làm ở Sa Ân, không nghĩ tới lại phát sinh ra nhiều chuyện như kéo khóa túi lên, ngẩng đầu nhìn anh, anh cũng ngẩng đầu lên nhìn tôi.“Dạ?”“Trở về làm gì? Trở về sẽ bị người ta nhìn như quái vật. Cho dù bây giờ anh quay lại, đã như thế này mà họ vẫn cứ nhìn anh như quái vật mà thôi. Chi bằng ở bên ngoài, nửa năm đổi chỗ một lần, sẽ không ai biết được bí mật của anh. Chẳng thà ở nơi mà chẳng ai biết mình là ai, nửa đêm có lạnh chết để không bị coi là quái vật.”“Thực xin lỗi.” tôi nói nhỏ.“Có gì mà xin lỗi?! Khi đó, Lão Bắc cũng rất chiếu cố anh. Lão để anh ngủ ở trong, lão nằm bên ngoài, có vậy lão mới dùng thân hình của lão che gió được cho anh.”Vừa dứt lời thì điện thoại anh reo lên. Tôi đang đắm chìm trong cảm giác thương tiếc thì nghe anh nói “Dạ bà.”Trong phòng yên tĩnh, là yên tĩnh của vùng nông thôn nên tôi nghe rõ mọi âm thanh truyền tới từ điện thoại. “Tông Thịnh, con về rồi à? Đang ở nhà Ưu Tuyền sao?”“Dạ, nhưng bọn con chuẩn bị về lại nội thành.” Lúc chúng tôi về cũng không ít người thấy xe chúng tôi nên nếu bà anh biết cụng không có gì kỳ lạ.“Con về nhà đi, về ngay, về nhanh lên.”“Bà, con biết chuyện con ở công ty bị bọn họ nói lại với bà, nhưng con không muốn cãi lại bà đâu, con làm việc luôn có lý do của con.”“Ta kêu con về thì con về đi, ăn có một bữa cơm mà nói nhiều quá vậy? Ông Bà vất vả cả đời còn không phải vì con hay sao? Con muốn xài tiền thế nào thì cứ xài, chỉ cần còn ông bà ở đây thì cứ thoải mái. Để ta xem, ai dám nói cái gì. Ta kiếm tiền cho cháu ta xài đó, làm sao?”Giọng bà oang oang, phỏng chừng không chỉ là nói cho Tông Thịnh nghe, mà còn nói cho cả những kẻ đang đứng cạnh lại nói “Gia gia Lão Bắc của con đang ăn cơm ở nhà mình nè, về nhanh đi!”Mặt Tông Thịnh trầm xuống. Tôi cũng thực kinh ngạc, nghĩ tới khoảnh khắc trong mật thất hôm nọ, Lão Bắc lạnh lùng đối mặt với thi thể bị lão đâm đinh gỗ đào vào ngực, còn cả cảnh lão khóc lóc nói với Tông Thịnh, đương nhiên cũng nghĩ tới hình ảnh Thẩm Kế Ân từ trong bồn máu ngồi lên. Hơn nữa, ở đây là nông thôn nên trong không khí lúc nào cũng lành lạnh, thiếu đi nhân khí khiến tôi sợ tới rùng Thịnh vội cúp điện thoại “Anh qua một chút.”Tôi vội xách túi lên chạy theo, mẹ tôi nhìn thấy vậy còn định nói gì, tôi vội nói là bà Tông thịnh kêu chúng tôi qua đó, mẹ vội nói “Vậy mau đi đi, mau đi đi.” Lần trước bà Tông Thịnh sang đây quậy, mẹ tôi chắc cũng phải suy nghĩ cẩn thận hơn. Sau đó, lúc bà bị cả đám người vây quanh không cho rời đi, đột nhiên người quen xuất hiện, lại còn bênh vực bà, khí thế ngút ngàn – bà Tông Thịnh đã tạo cho mẹ cảm giác an toàn rất về đến nhà anh, quả nhiên trong phòng sáng trưng khắp nhà, còn có cả tiếng đàn ông khề khà uống và Tông Thịnh xuống xe, đi vào nhà. Bà cô lớn tuổi nhà anh đã vội kêu “Quào, trở lại thật hả? Đúng là, người ta chỉ nói con gái không biết tới nhà mình ở đâu, chứ mà, Tông Thịnh, cậu đi ở rể cũng được rồi đó. Đúng là làm cho bà cậu thương tâm.” Nội Dung Truyện Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi Độ dài 373 chương + hai chục phiên ngoạiTên gọi khác Chồng Tôi Là Quỷ ThaiTựa gốc 我的异样男友Edit by Meo_mupVăn ánTrong thời gian thực tập, tôi cảm thấy có gì đó đang theo dõi tôi. Tôi mơ thấy một đôi đồng tử như máu.... Tôi nhìn gương, thấy cái kia xuyên qua quần áo của tôi...Hắn...Hắn đã trở lại??!!Tôi kinh sợ. Rõ ràng hắn đã bị một lão tiên sinh bắt đi từ khi tôi bảy tuổi... Chừng đó năm chưa từng xuất hiện, vì sao bây giờ lại?????Không lẽ, bởi vì tôi từng bị ép uống máu của hắn, vì thế hắn mới tìm đến tôi????Da thịt dán vào da thịtHấp thu hơi thở của sợ hãi nhưng giãy dụa không lập mưu khiến tôi uống máu của trong căn phòng trống không, ném cho tôi một cuốn catalogue, bảo tôi rằng tự lựa đi, sau này chúng ta sẽ sống không cần sống cùng anh! Tôi là người trưởng thành, tôi có quyền lựa chọn của bản em nhắc tôi em đã trưởng thành rồi, có thể làm chút việc phúc hắc, cường thế, khủng bố, nhưng cũng thực đặc dạy tôi cái gì là ngũ hành chú, cái gì là Ngư nhãn đoản mệnh, cái gì là trá thi…dần dà… khi tôi phát giác mình đã thích hắn thì mới biết được, hắn tiếp cận tôi chỉ vì muốn hấp thụ khí trên cơ thể của hắn là nghịch thiên. Hắn chính là cây đao khai mở nhân gian địa ngục, mà tôi chính là vỏ đao của -Lời của Mèo ^^Trong lúc lởn vởn đọc convert của bộ Chồng Tôi Là Quỷ thì tìm được cuốn này cùng tác mới chỉ đọc văn án thôi, Mèo thấy mùi có vẻ thơm nên nhào vô. 373 chương cùng hơn 20 phiên ngoại = Mèo ko biết làm tói chừng mùa dịch, Mèo cố dịch cùng coi với cả nhà nghen ^^Tung bông, tung hoa, mừng cuốn đầu tiên Mèo làm từ đầu. Cùng đọc truyện Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi của tác giả Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại dài 373 chương + hai chục phiên ngoạiTên gọi khác Chồng Tôi Là Quỷ ThaiTựa gốc 我的异样男友Edit by Meo_mupVăn ánTrong thời gian thực tập, tôi cảm thấy có gì đó đang theo dõi tôi. Tôi mơ thấy một đôi đồng tử như máu.... Tôi nhìn gương, thấy cái kia xuyên qua quần áo của tôi...Hắn...Hắn đã trở lại??!!Tôi kinh sợ. Rõ ràng hắn đã bị một lão tiên sinh bắt đi từ khi tôi bảy tuổi... Chừng đó năm chưa từng xuất hiện, vì sao bây giờ lại?????Không lẽ, bởi vì tôi từng bị ép uống máu của hắn, vì thế hắn mới tìm đến tôi????Da thịt dán vào da thịtHấp thu hơi thở của sợ hãi nhưng giãy dụa không lập mưu khiến tôi uống máu của trong căn phòng trống không, ném cho tôi một cuốn catalogue, bảo tôi rằng tự lựa đi, sau này chúng ta sẽ sống không cần sống cùng anh! Tôi là người trưởng thành, tôi có quyền lựa chọn của bản em nhắc tôi em đã trưởng thành rồi, có thể làm chút việc phúc hắc, cường thế, khủng bố, nhưng cũng thực đặc dạy tôi cái gì là ngũ hành chú, cái gì là Ngư nhãn đoản mệnh, cái gì là trá thi…dần dà… khi tôi phát giác mình đã thích hắn thì mới biết được, hắn tiếp cận tôi chỉ vì muốn hấp thụ khí trên cơ thể của hắn là nghịch thiên. Hắn chính là cây đao khai mở nhân gian địa ngục, mà tôi chính là vỏ đao của -Lời của Mèo ^^Trong lúc lởn vởn đọc convert của bộ Chồng Tôi Là Quỷ thì tìm được cuốn này cùng tác mới chỉ đọc văn án thôi, Mèo thấy mùi có vẻ thơm nên nhào vô. 373 chương cùng hơn 20 phiên ngoại = Mèo ko biết làm tói chừng mùa dịch, Mèo cố dịch cùng coi với cả nhà nghen ^^Tung bông, tung hoa, mừng cuốn đầu tiên Mèo làm từ đầu. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đứng im vài giây, không nhúc nhích. Ở bên kia, Tông Thịnh cũng đang nhìn tôi, ánh mắt không nhìn ra được cảm xúc. Nếu tôi thật sự lên xe của Thẩm Kế Ân liệu có nguy hiểm? Còn nếu tôi không lên xe liệu có khiến cho bọn chúng hoài nghi?! Lỡ đâu bọn chúng bắt nhốt tôi rồi xuống tay với Tông Thịnh?! Chuyện này chính là một cơ hội cho Tông Thịnh, nếu giờ chúng tôi đã chia tay thì bọn chúng có thể lợi dụng cơ hội đó. Giờ tôi mà không lên xe, nếu thế có phải phá hỏng kế hoạch của hắn không? Hắn vội vã phá hủy tòa nhà Linh Linh, vội vã chia tay với tôi, ngoại trừ tối hôm đó, tất cả đều là để cho Thẩm Kế Ân xuống thở hắt ra một hơi thật dài, sau đó nói với Thẩm Kế Ân“Anh cũng không phải là người tốt! Đàn ông mấy người đều giống nhau!” Sau đó liền bước đi. Không biết tôi biểu hiện như vậy, Thẩm Kế Ân sẽ thấy thế nào. Tôi cũng không dám quay đầu lại nhìn phản ứng của hai người đàn ông đó, chỉ sợ một động tác là có thể làm hỏng việc. Tôi cũng không biết vì sao còn muốn giúp hắn. Lúc tôi khổ sở và đau đớn nhất, hắn không nghe điện thoại của tôi. Tôi cũng chẳng phải đã phạm sai lầm gì!!! Nhưng tôi rất rõ ràng, tôi không muốn thấy Tông Thịnh xảy ra chuyện. Tôi không muốn hắn chết. Dù cho hắn đã khiến tôi phải tổn thương, khiến tôi phải khóc, nhưng tôi không muốn hắn chết! Tôi cứ thẳng bước tới phía trước, trong lòng đầy bất an, mãi mới nhận ra đã đi sai hướng, lại quay về chỗ cũ tìm trạm xe đó, tôi cùng mẹ thu thập hành lý chuẩn bị đi Bắc Kinh. mẹ tôi nói rất nhiều, vừa nói vừa xếp đồ. Vì để tôi không bị mất mặt, mẹ còn cố ý lựa mấy bộ đồ mới cho tôi. Nhưng tôi lại không hề để ý, vì tôi căn bản là không tính toán sẽ lên máy bay nói với mẹ “Mẹ, không cần thu thập, con mệt rồi, mẹ cho con ngủ đã.”“Ngủ cái gì? Sáng nay con ngủ tới trưa còn gì?!”“Con tới tháng, mệt!”“Được rồi, sao lại trúng mấy ngày này chứ. Đi Bắc Kinh thì phải tự chăm sóc thật tốt cho bản thân. Xem thử, nếu đi trường thành mệt quá, thì đừng đi, đứng ở chân thành chụp vài tấm là được…” mẹ lại tiếp tục. Tôi nằm trên giường đắp chăn mỏng, nhắm mắt lại, mơ màng. Tôi không biết mẹ tắt đèn ra ngoài khi nào, chỉ là tôi lại vào không gian đen nhánh kia. Tôi đã không còn sợ hãi với nơi tối tăm này. Tôi biết, đây là kết giới của Tông Thịnh, là một nơi không thuộc về thế giới này, thậm chí không có khái niệm về thời khi tôi cảm giác được kết giới, liền lập tức nghĩ tới Tông Thịnh, nhưng tôi không dám lên tiếng, sợ sẽ thấy những người khác ở đây. Tôi chờ đợi, một đôi tay quen thuộc từ ta phía sau ôm lấy tôi.“Tông Thịnh?”Hắn không nói gì, cứ như vậy ôm tôi, cũng không có động tác nào khác. Tôi biết, Tông Thịnh là quỷ thai, có thể ngửi được mùi máu tươi trên người tôi, chỉ hy vọng hắn không cần có tâm như vậy, còn nhớ rõ chu kỳ của tôi. Nếu hắn hỏi, vì sao dì cả tới trễ thì tôi cũng không biết trả lời thế không nói gì, cứ thế ôm tôi, thân thể dán chặt vào tôi, hơi thở phả vào cổ tôi. Tuy rằng hắn không nói gì, tôi biết hắn đã đọc tờ giấy, nếu không cũng sẽ không đưa tôi tới đây. Tuy rằng chúng tôi nói rằng đã chia tay nhưng huyết khế vẫn còn, dù cho tôi tới tận chân trời góc biển thì hắn cũng có thể tiến vào trong linh hồn chớp mắt, cảm giác được nước mắt rơi xuống, tôi vội hít sâu một hơi. Khóc lóc gì chứ, dù sao đi nữa, chuyện tới nước này rồi thì đi một bước tính một bước lâu, hắn mới ở bên tai nói “Nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai đi chơi đi.”Tôi gật gật đầu. Hắn tuy rằng không có làm cái gì, nhưng chỉ ôm sát tôi như vậy, tôi có cảm giác khí của mình đã chảy về phía hắn. Buồn ngủ quá, khi hắn nỉ non bên tai tôi đã chìm vào giấc ngủ. Ngày hôm sau, đương nhiên tôi dậy trễ. Mẹ tôi hối tối nhanh lên, không được đi muộn, máy bay chẳng đợi ai bao giờ. Lòng tôi lại nghĩ, đến trễ đi, tốt nhất kẹt xe đi, máy bay không đợi người càng tốt. Khiến cho tôi có cớ không đi đưa tôi ra bến xe buyt. Tôi cười, vẫy tay với mẹ để khỏi lo lắng. Lúc tôi tới khách sạn Sa Ân thì xe buyt nhỏ đã đợi sẵn ở bãi đỗ xe. Thấy tôi, hướng dẫn viên du lịch nói “Đúng là con gái phiền phức, nhanh lên, nếu không trễ máy bay. Đi máy bay chứ có phải ô tô đâu mà chần chừ. Ra sân bay còn nhiều thủ tục lắm.”Lên xe, tất cả đều là người lạ, nhưng có lẽ bọn họ đều quen nhau vì đang nói chuyện với nhau. Tôi ngồi vào một góc, hướng dẫn viên bắt đầu công việc, bọn họ bắt đầu trả lại chứng minh cho mọi người. Tông Thịnh thích mùi máu, thích cái loại điên cuồng kích thích khi gặp anh, khi đi học tôi cũng từng xem phim trên tv, khi đó tôi cảm thấy nam chính ôn nhu nhẹ nhàng mới là bạn trai lý tưởng trong lòng mình, nhưng hiện tại, tôi cảm thấy mình đã bị Tông Thịnh đồng máu, cũng làm tôi hưng phấn, khẩn khẩn trương lần này lại nhiều gia tăng thêm một ngoài cửa, Ngưu Lực Phàm ra sức đập cửa! không thấy chúng tôi trả lời, hắn lại gọi thoại của tôi còn nằm trong bồn máu của Thẩm Kế Ân, điện thoại của Tông Thịnh thì trong túi quần ném ở cửa nhà tắm, chuông cứ thế đổ dồn hết lần này tới lần định cầm điện thoại thì bị Tông Thịnh túm chặt lấy thật sự lo, hắn không gọi được sẽ xuống lầu nhờ phục vụ mớ cửa may, hắn không có làm như vậy. Chúng tôi thậm chí không biết Ngưu Lực Phàm rời đi khi nào… chỉ là, cứ từng lần lại từng cùng, lúc chúng tôi tắm rửa sạch sẽ xong cũng đã là hai giờ sáng hôm sau. Tông Thịnh ngồi trên bậu cửa sổ, quấn khăn tắm quanh người, châm thuốc nằm ở trên giường, rúc người trong chăn, hỏi “Vừa rồi là anh hay là Vương Càn a? Nếu là Vương Càn thì để em nhảy lầu.”Tông Thịnh không có trả lời, chỉ liếc một biết, anh chính là kêu tôi tự cảm nhận. Tôi cảm giác được, đó chính là Tông Thịnh, không có chứng cứ gì, chỉ là cảm giác, giống như trước đây tôi thoáng qua đã nhận được là anh hay là Vương Càn.“Em ngủ trước đi, trời sáng chúng ta rời đi.”“Xa chạy cao bay sao?”Tông Thịnh rít một hơi thuốc rồi dập tắt, nói “Không! Tìm biện pháp khác hủy trận này. Angh cũng không tin, ông trời thật sự không có mắt như vậy.”Tôi thật sự mệt mỏi, một chốc sau đã ngủ rồi, vốn tôi vừa hoảng sợ vừa mệt mỏi, nên ngủ mà không mơ mộng, cứ thế ngủ một mơ màng, tôi nghe thấy Tông Thịnh nói “Ưu Tuyền, cảm ơn em!”Ngày hôm sau, lúc tôi tỉnh lại, Tông Thịnh đã thu thập xong mọi thứ, chuẩn bị trả phòng rời đi. Dáng vẻ của anh, có lẽ cả một đêm đều không có ngủ. Cũng đúng, nếu chuyện này xảy ra với tôi, tôi cũng sẽ ngủ không tôi còn đang đánh răng thì nghe tiếng gõ cửa. Tông Thịnh mặc áo sơ mi, dáng vẻ rõ ràng là kẻ có tiền, ống tay áo xắn lên thoải mái, bàn tay vững chãi, mở cửa ngậm bàn chải đánh răng nhìn ra ngoài, thấy hai người ở cửa thì xíu nữa là nuốt luôn kem đánh răng. Đứng ngoài cửa là Ngưu Lực Phàm, hắn cũng đã thu xếp xong hành lý, còn bên cạnh hắn là một cô gái thật trẻ, khoảng mười mấy tuổi, không biết đã đủ tuổi vị thành niên gái kia trừng mắt quát với Ngưu Lực Phàm “Liên quan gì tới anh, cho dù có muốn đuổi tôi đi thì cũng phải do đại soái ca này đuổi. Ơ mà, mà ai kia? Xấu xí như vậy, cho dù là bạn gái của đại soái ca, chỉ cần chưa kết hôn thì cũng không có tư cách đuổi tôi đi. Hừ! mà cho dù đã kết hôn thì cũng không có tư cách vậy thôi!”Tôi nghe mà không hiểu ra sao, đánh răng thêm vài Thịnh trưng ra bộ mặt lạnh băng ra vẻ bảo Ngưu Lực Phàm giải Lực Phàm chen vào trong phòng, liền nói “Tôi căn bản không biết nữ nhân này là ai. Tối hôm qua cô ta đứng bên cạnh chúng ta, còn cầm điện thoại đó. Hôm nay sáng sớm tôi xuống lầu trả phòng thì thấy cô ta ngồi ở sảnh, vừa thấy tôi thì đã bám theo như cao dán chó, dứt không ra.”Cô gái tung tăng tới trước mặt Tông Thịnh “Đại soái ca, có thể cho tôi biết tên anh không? Hình như tôi yêu anh mất rồi.”Lúc này, tôi không chỉ muốn nuốt cả kem đánh răng mà tới bàn chải đánh răng cũng gần bị tôi cắn Thịnh á? Đồ mặt lạnh thế mà cũng có con gái chạy theo xin làm quen á?Tông Thịnh không để ý đến cô ta, mà là nhìn về phía Ngưu Lực Phàm “Người do ngươi mang tới, ngươi giải quyết.”“Tôi không mang cô ta tới, là tự cô ta đi theo tới. Cái này..... không phải tôi đã giải thích sao?”Tông Thịnh căn bản là không có nghe hắn nói mà đi thẳng vào trong phòng tắt toàn bộ thiết bị điện. Chỉ chờ tôi thay đồ xong là đi xuống lầu.

bạn trai kỳ lạ của tôi