Audio Truyện : Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân . Tác giả: Hạ Vũ. Thể loại:Ngôn Tình, Cổ Đại. Trạng thái:Đã Hoàn Thành . Giới Thiệu : Tiểu nương tử của hắn, có chút kiều, mang điểm khờ, bảo hắn có thể nào không yêu?
tran.minh.gf đàn ông yêu bằng mắt, anh hùng hảo hán cũng không vượt qua được ải mỹ nhân. 15 Trả lời Chia sẻ 16:04 6/11/2021 Vi phạm d
Nhưng không, anh đã chiến thắng chính mình, vượt qua trở ngại bệnh tật, tốt nghiệp tài chính măm 21 tuổi và trở thành nhà diễn thuyết nổi tiếng truyền cảm hứng tới ba triệu người trên thế giới với phương châm sống ý nghĩa “Cuộc sống không giới hạn”.
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân Trang được Admin sửa đổi lần cuối cách đây cách đây 2 năm Tiếng Anh: Any hero could hardly resist the temptation of beauty
Vay Tiền Nhanh. 29/10/2018 0921 AM Sống Từ trước đến nay, anh hùng hảo hán dù có gặp núi Thái Sơn thì mặt cũng không biến sắc, đao gươm ngoài xa trường cũng chẳng làm khó được họ, nhưng tại sao lại chẳng qua được ải mỹ nhân? Anh hùng và mỹ nhân luôn là nam - nữ chính trong lịch sử nhân loại, nhưng phàm là những người dung mạo trác tuyệt, nghiêng nước nghiêng thành, một khi đã ngã vào lòng thì thân là đàn ông rất khó kháng cự lại. Từ cổ chí kim, có rất nhiều anh hùng hảo hán xông pha chiến trường, hiếm khi bại dưới âm mưu của kẻ thù nhưng lại bại dưới ải mỹ Tử từng nói "Ẩm thực nam nữ, nhân chi đại dục tồn yên" dịch ăn uống nam nữ là chuyện đại sự đời người. Từ góc độ tâm lý mà nói, chẳng những là yêu mỹ nhân, đến yêu cái đẹp ai mà chẳng có. Một người dung mạo bất phàm, đoan trang dịu dàng, đến phụ nữ còn không nhịn được mà liếc một cái, nói gì đến đàn ông? Mỹ nhân Đát Kỷ mê hoặc Trụ Vương trên màn ảnhĐàn ông không qua được ải mỹ nhân, đây là chuyện bình thường. Bá chủ đầu tiên thời Xuân Thu chiến quốc, Tề Hoàn Công từng hỏi Quản Trọng "Ta có một tật xấu nhỏ, đó là thích săn bắn và nữ sắc, có khi nào sẽ ảnh hưởng đến nghiệp xưng bá của ta?", Quản Trọng nói "Không ảnh hưởng", Quản Trọng nói mỹ sắc không ảnh hưởng đến sự nghiệp, nhưng cả tin kẻ tiểu nhân sẽ là đòn chí Hạ diệt vong bởi Muội Hỉ, triều Thương diệt vong do Đát Kỷ, còn Tây Chu vong quốc cũng bởi Bao Tự, ba triều đại liên tiếp bị diệt vong bởi mỹ sắc, đây là lời cảnh báo các bậc đế vương không được quá đắm chìm vào nữ sắc. Yêu cái đẹp không có gì là sai, nhưng nếu đắm chìm vào nó, bậc đế vương nặng thì diệt quốc, người anh hùng nặng thì diệt thân. Trong 36 kế, mỹ nhân kế, ai lại không biết, không hiểu nhưng binh gia mười lần thì cũng đến chục lần dùng đến nó, và thực tế cho thấy hoàng đế anh hùng bại dưới kế sách này cũng không phải số ít. Ví dụ điển hình nhất chính là Ngô quốc thời Xuân Thu. Khi đó, nước Ngô bao vây nước Việt tại núi Hội Kê, Việt sang Ngô cầu hòa, Việt vương là Câu Tiễn sang nước Ngô làm con tin. Sau đó, Phù Sai thả Câu Tiễn về nước, đại phu chức quan to thời xưa, dưới quan khanh, trên quan sĩ Văn Chủng hiến cho Câu Tiễn 7 sách lược diệt Ngô, trong đó có mỹ nhân kế. Câu Tiễn gửi Tây Thi sang nước Ngô. Phù Sai ngày ngày đắm chìm trong mỹ sắc, bỏ bê quốc gia đại sự, cuối cùng bước vào con đường vong quốc. Điêu Thuyền thời Tam Quốc cũng bị cha nuôi Vương Doãn lợi dụng để ly gián mối quan hệ giữa Lã Bố và Đổng Trác. Điêu thuyền vốn là một cung nữ chạy nạn thời Hán Linh Đế, nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn như tiên nữ giáng trần. Vương Doãn nhận nàng làm con gái nuôi, lợi dụng nhan sắc của nàng, nghĩ ra kế ly gián. Trước gả Điêu Thuyền cho Lã Bố, sau lại tặng nàng cho Đổng Trác. Một hôm, Vương Doãn cố ý sắp đặt cho Điêu Thuyền và Lã Bố gặp nhau, Điêu Thuyền kể khổ với Lã Bố, nói Đổng Trác ức hiếp mình, kết quả bị Đổng Trác bắt gặp. Đổng Trác cướp lấy binh khí trong tay Lã Bố, muốn giết Lã Bố, nhưng lã Bố đã chạy thoát, từ đó về sau hai người trở thành kẻ thù không đội trời chung. Sau này, Lã Bố dưới sự kích động của Vương Doãn đã giết chết Đổng Trác, vì tranh giành mỹ nhân với Đổng Trác mà đã tự mình hủy hoại tiền đồ phía trước. Vì mỹ nhân ĐIêu Thuyền, cha con Lữ Bố và Đổng Trác trở thành tình địch. Trong cơn nóng giận, Lữ Bố đã giết chết người cha nuôi Đổng Trác, đồng thời cũng trừ khử đại họa của giang sơn nhà Tam Quốc Chí, phần Quan Vũ có ghi chép một tình tiết đặc sắc về việc Quan Vũ xin Tào Tháo ban cho mỹ nhân. Tào Tháo và Lưu Bị liên thủ đánh Lã Bố, trước khi công thành, Quan Vũ nhiều lần đến thỉnh cầu Tào Tháo sau khi công thành hãy ban cho thê tử của Tần Nghi Lộc, một thuộc hạ của Lã Bố. Tào Tháo ban đầu đã đồng ý với thỉnh cầu này. Nhưng sau khi công thành, Quan Vũ vẫn nhắc chuyện này với Tào Tháo, Tào Tháo bắt đầu hoài nghi có gì đó bất thường, vì vậy, cho triệu thê tử của họ Tần. Tào Tháo sau đó đã nuốt lời, giữ nàng lại làm hậu cung của Vị Đô luôn nói "Lịch sử không có chân tướng, cái sót lại là đạo lý", Quan nhị gia có giống chúng ta không thoát được ải mỹ nhân hay không cái này không bàn đến, nhưng sự trượng nghĩa và trung thành của Quan Vũ thì người người đều biết đến và ca tụng. Dẫu sao thì đam mê nữ sắc không có gì là sai, nó phù hợp với nhu cầu sinh lý và tâm lý của con người, nhưng quá chìm đắm vào nó lại là không cần thiết. Biết giữ mình vẫn là tốt nhất! Theo Trí Thức Trẻ Copy link Link bài gốc Lấy link!
Nguồn ảnh Liễu Hạ Huệ Người xưa có câu “Anh hùng khó qua ải mỹ nhân”. Lịch sử đã có những bài học lịch sử chính diện về vấn đề này, đã có biết bao nam nhân, thậm chí nam tử hán đại trượng phu’ không thể dựng tạo nên đại sự chỉ bởi vì vướng vào quan này. Ngược lại người nào kiên trì giữ trinh tiết, tâm thanh như ngọc và không phạm giới dâm dục, không những đắc được phúc báo ở đời này mà còn ảnh hưởng đến cả đời sau. Xưa nay biết bao bậc anh hùng cái thế, tài năng trác việt đã bỏ lỡ rất nhiều thứ chỉ vì nữ sắc. Lại có câu nói rằng “Sắc bất ba đào dị nịch nhân”, đủ để thấy được sức mê hoặc cũng như tai hại của nữ sắc. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân Yêu cái đẹp không có gì là sai, nhưng nếu đắm chìm vào nó, thì sẽ tự ôm họa vào thân, tội nghiệp đầy mình. Trong lịch sử có rất nhiều bài học về việc những bậc anh hùng không qua được “quan sắc” mà dẫn đến bao nỗi thống khổ bất tận Nhà Hạ hạ triều’ bởi Muội Hỉ, triều Thương hạ triều’ do Đát Kỷ, còn Tây Chu diễn ra nông nổi đó cũng bởi Bao Tự, ba triều đại liên tiếp bị hạ triều’ bởi mỹ sắc, Lã Bố vì tranh giành mỹ nhân với Đổng Trác mà đã tự mình hủy hoại tiền đồ phía trước. Đây cũng là cây gậy cảnh tỉnh đối với các bậc đế vương không được quá đắm chìm vào nữ sắc. Trong lịch sử có rất nhiều bài học về việc những bậc anh hùng không qua được “quan sắc” mà dẫn đến bao nỗi thống khổ bất tận. Trong 36 kế, mỹ nhân kế, ai lại không biết, nhưng không phải ai cũng có thể kiềm chế vững bản thân trước sự mê hoặc của sắc tình. Cổ nhân có câu “Vạn ác dâm vi thủ” trong vạn ác tà dâm là đứng đầu. Nếu một người không thể buông bỏ những vấn đề về sắc dục, hay bàn chuyện tục tữu thì vô hình trung, họ cũng đang tự khiến phúc báo của bản thân bị hao tổn. Còn người tu luyện trong lòng còn ôm giữ sắc tâm, ắt là kẻ giả tu. Tuy nhiên, quan niệm xuống dốc của xã hội hiện đại lại cổ vũ’ nam nữ phóng túng, giữa nam và nữ không còn thủ tiết, những chuyện tục tũi, ái dục trở thành chủ đề để tán gẫu và dương oai, sự xuất hiện của người thứ 3’ trong thời đại ngày nay còn được xem là chuyện bình thường. Đa số họ đều không biết rằng, phạm tội tà dâm, dính vào sắc dục là vô cùng nguy hiểm, quả báo nhãn tiền! Giới sắc khuyến thiện Địch Nhân Kiệt, xuất thân ở Thái Nguyên, là tể tướng của triều Đường. Lúc Địch Nhân Kiệt còn nhỏ, mặt trắng như ngọc, lông mày dài nhỏ, có đôi mắt đẹp, tướng mạo to lớn bất phàm. Trên đường lên kinh ứng thí, Địch Nhân Kiệt dừng chân tá túc ở một lữ quán. Màn đêm yên tĩnh, thư sinh họ Địch đang đọc sách dưới ngọn đèn dầu, bỗng dưng xuất hiện một thiếu phụ lẻn bước vào thư phòng. Thiếu phụ vốn là con dâu của người chủ quán trọ, phu quân nàng ấy qua đời không lâu sau khi hai người kết hôn. Ban ngày nhìn thấy Địch Nhân Kiệt tuấn tú phi phàm, cho nên tối đến nàng ấy lấy cớ sang mượn mồi lửa để dụ dỗ Địch Nhân Kiệt. Địch Nhân Kiệt biết rõ tình ý của nàng nên đã thiện ý nói “Nhìn cô nương trẻ đẹp lay động lòng người thế này khiến cho ta nhớ lại câu chuyện của lão hòa thượng.” Thiếu phụ tỏ ra hiếu kỳ nên đã hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì. Địch Nhân Kiệt bèn khuyên giải thiếu phụ “Trước khi lên kinh, ta sống ở xa nhà, ta đi vào chùa đọc sách. Lão hòa thượng trong chùa đã từng nhắc nhở ta rằng Tướng mạo cậu đường hoàng, tương lai nhất định sẽ hiển danh phú quý, nhưng cậu phải nhớ cho kỹ điều này, tuyệt đối không thể tham luyến sắc dục, phạm tội tà dâm, nếu không sẽ hủy mất tiền trình tương lai.’ Những lời lão hòa thượng dạy bảo, ta vẫn luôn khắc ghi trong tâm. Cô nương có thể gắng mình thủ tiết, thật đáng khen ngợi, chớ nên vì một lúc manh động mà làm bại hoại danh tiết của mình. Hơn nữa, cô nương còn có mẹ già và con nhỏ cần cô gánh vác chăm sóc, mỹ đức thủ tiết của phụ nữ thời xưa đáng để người đời tán tụng.” Sau khi thiếu phụ nghe xong Địch Nhân Kiệt nói như vậy, nàng ấy cảm động đến rơi lệ, nước mắt giàn giụa bái tạ Địch Nhân Kiệt “Cảm tạ ân công đại đức, từ nay về sau, thiếp nhất định kiên trì giữ vững tiết hạnh để báo đáp ân công hôm nay dạy bảo.” Sau đó, thiếu phụ bái thêm ba lạy rồi mới rời đi. Nhiều người vốn dĩ có tiền đồ rất tốt đẹp, trong vận có số làm quan, nhưng vì có tư tưởng bất chính, hoặc phạm tội tà dâm nên chẳng những hao tổn danh lợi mà sau này cả đời vô cùng lao đao, ân hận suốt đời. Nhưng cũng có người ăn năn hối lỗi, tích đức hành thiện, từ đó mà có được phúc báo sau này. Khi một người vượt qua được những cám dỗ sắc dục, người đó sẽ sớm được ban phước lành. Lã Động Tân từng nói với đệ tử Kiếp trước không phạm tội dâm, kiếp này sẽ làm trạng nguyên, có địa vị, làm rạng rỡ tổ tông. Nếu người nào kiên trì trinh tiết và không phạm dâm dục ở đời này, không những được đền đáp phúc báo ở đời này mà còn ảnh hưởng đến cả đời sau. Lan Hòa biên tập Nguồn Secretchina Tài liệu tham khảo Chánh Kiến Net Xem thêm
“Anh hùng nan quá mỹ nhân quan” dừng như đã trở thành lời nguyền khó giải từ xưa đến nay. Trong lịch sử có biết bao anh hùng mất đi danh vọng hay thậm chí là cả giang sơn chỉ vì khó qua được ải mỹ nhân xinh đẹp. Đừng như Lã Bố háo sắc mà hãy học Triệu Vân đã vượt qua ải mỹ nhân và xứng danh gọi là anh đang xem Anh hùng không qua ải mỹ nhânLã Bố – hổ lang đội lốt anh hùngTrong “Tam quốc diễn nghĩa”, Lã Bố có thể nói là vị tướng dũng mãnh nhất, vũ dũng hơn cả các nhân vật Triệu Vân, Quan Vũ, Trương Phi, Hứa Chử, Mã Siêu. Lã Bố đã từng một mình chiến đấu với Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi. Lã Bố ra trận đầu búi tóc, đội kim quan, ngoài phủ giáp đường nghê, thắt bảo đới ti loan, mình mặc chiến bào đỏ thêu trăm hoa, ngoài khoác áo giáp thú diện liên hoàn, lưng đeo một bộ cung tên bạc, tay cầm phương thiên hoạ kích, cưỡi ngựa Xích Thố, dũng mãnh vô cùng. Lã Bố nổi danh kiêu dũng, thiện chiến, nhưng lại là kẻ hay trở mặt lật lọng, thấy lợi quên nghĩa. Trước vì vàng bạc chức tước mà giết nghĩa phụ Đinh Nguyên, qua hầu Đổng Trác; sau lại vì tranh nàng Điêu Thuyền mà giết “nghĩa phụ” họ Đổng. Cuộc đời chinh chiến của Lã Bố có không ít thắng lợi, nhưng vần thơ ca ngợi Lã Bố anh hùng thì gần như không có. Nếu trên chiến trận Lã Bố uy dũng hơn người, thì trước nữ sắc, Lã Bố lại không còn giữ được phong thái của chính nhân quân tử. Hồi 8 “Tam quốc diễn nghĩa” có đoạn“Hôm sau Doãn sai người đem ngọc minh châu, xưa nay vẫn cất kỹ một nơi, gọi thợ khéo, làm một cỗ mũ vàng, mật sai người đem biếu Lã mừng rỡ, thân đến nhà Doãn tạ làm sẵn của ngon vật lạ đợi Bố đến. Doãn ra cửa đón rước vào hậu đường, mời ngồi lên nói– Tôi là một tiểu tướng ở trong phủ, tư đồ là một vị đại thần trong triều, sao lại quá tôn kính như vậy?Doãn nói– Nay thiên hạ không có ai là anh hùng, tôi chỉ thấy duy có tướng quân mà thôi. Tôi tỏ lòng tôn kính, không phải là tôn kính cái chức của tướng quân mà là tôn kính cái tài của tướng quân mừng lắm, Doãn khẩn khoản mời rượu, khen lấy khen để mãi cái đức Đổng thái sư và cái tài Lã cười vang và uống rượu thoả thích. Bấy giờ Doãn mới đuổi đầy tớ lùi ra, chỉ để vài người tỳ thiếp đứng hầu rượu. Khi Bố ngà ngà say, Doãn nói truyền rằng– Gọi con em nó ra đây!Một lát hai thị tỳ đỡ Điêu Thuyền trang điểm thật lộng lẫy bước ra. Lã Bố trông thấy giật mình, hỏi– Người nào vậy?Doãn nói– Đó là con gái nhỏ lão, tên là Điêu Thuyền. Lão nay được ơn tướng quân có lòng hạ cố mà coi như chỗ chí thân, nên lão sai nó ra để chào tướng sai Điêu Thuyền bưng chén rượu nâng chén rượu mời Bố. Hai bên nhìn nhau, đầu mày cuối mắt…Vương Doãn giả tảng say, nói– Con cố mời tướng quân uống vài chén con nhé! Cả nhà ta đều trông nhờ vào tướng quân mời Thuyền ngồi. Thuyền giả cách thẹn thùng, muốn lui vào, Doãn nói– Tướng quân là bạn chí thân với ta, con cứ ngồi đừng khép nép, ngồi bên cạnh Bố nhìn Thuyền chòng chọc, không chớp mắt, lại uống thêm vài mới trỏ tay vào Thuyền mà bảo Lã Bố rằng– Lão vẫn có ý cho nó hầu hạ tướng quân làm tỳ thiếp, chưa biết tướng quân có bụng hạ cố thương đến không?Bố nghe nói vội vàng đứng dậy, ra ngoài chiếu, tạ mà nói rằng– Nếu được như thế, tôi xin một đời làm khuyển mã để báo đáp ơn nóiLã Bố mừng hớn hở, đưa mắt nhìn Điêu Thuyền. Điêu Thuyền cũng liếc mắt đưa tình đáp lại”.Trong cảnh này, quan tư đồ Vương Doãn gọi Lã Bố là “anh hùng” chẳng qua là lời phỉnh phờ tâng bốc mà thôi, còn cái thái độ “đầu mày cuối mắt”, “nhìn Thuyền chòng chọc, không chớp mắt” của Lã Bố đã lộ rõ tà tâm của kẻ phàm phu tục tử nhiên sau này, Lã Bố căm hận và giết chết Đổng Trác, ngoài thì nói là vì muốn làm tôi trung của nhà Hán, mà trong thì rõ là để cướp lại Điêu Thuyền. Suốt cuộc đời của Lã Bố, chỉ thấy y vì danh vì lợi, vì sắc tình mà thay đổi lập trường xoành xoạch. Người quân tử anh hùng có ai như thế!Triệu Tử Long – vị anh hùng đúng nghĩa“Hổ uy tướng quân” Triệu Tử Long thì khác. Trong “Tam quốc diễn nghĩa”, ông hết lần này tới lần khác được ca ngợi là anh hùng, khi thì ở Đương Dương “cứu chúa xông trăm trận”, khi thì “Bốn tướng một tay khua sạch nhẵn” ở tuổi bảy mươi. Xét về vũ dũng, Tử Long không hơn được Lã Phụng Tiên, nhưng ông lại là người có trung có nghĩa, trước mê hoặc của nữ sắc vẫn giữ tâm đoan chính, quang minh lỗi 52 “Tam quốc diễn nghĩa”, ở trận Quế Dương, Triệu Vân chỉ với 3000 quân đã đánh bại Trần Ứng. Thái thú Triệu Phạm mang ấn tín và dẫn vài mươi tên kỵ đến tận trại Triệu Vân xin hàng. “Vân ra trại tiếp vào, mở tiệc thết đãi, tiếp nhận ấn tín. Rượu được vài tuần, Phạm nói– Tướng quân họ Triệu, tôi cũng họ Triệu, năm trăm năm trước đây dễ thường là một nhà với nhau. Tướng quân quê ở Chân Định, tôi cũng quê ở Chân Định, lại cùng làng. Nếu tướng quân không chê, cho tôi được kết làm anh em, thực là vạn mừng lắm, cùng hỏi tuổi nhau. Vân đẻ trước Phạm bốn tháng. Phạm nhận Vân làm anh. Hai người cùng làng, cùng tuổi, lại cùng họ, mười phần tương đắc với nhau cả mười. Mãi đến chiều mới tan tiệc, Phạm từ giã trở về sau, Phạm mời Vân vào thành yên dân. Vân dặn quân sĩ cứ ở ngoài trại, chỉ đem năm chục lính kỵ mã vào thành. Cư dân đốt hương bày đồ bái vọng đứng đặc dọc đường nghênh tiếp. Vân phủ dụ đâu đấy, Phạm mời Vân vào dinh ăn tiệc. Khi rượu đã ngà ngà say. Phạm lại mời Vân vào nhà sau uống tiệc nữa. Vân bấy giờ đã say, Phạm bỗng nhiên gọi một người đàn bà ra nâng chén mời Triệu Vân. Vân trông thấy người ấy ăn mặc đồ trắng, nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành mới hỏi Phạm– Người này là ai?Phạm thưa– Đó là Phàn thị, chị dâu Long dịu sắc mặt lại, tỏ vẻ kính trọng. Phàn thị chuốc rượu xong, Phạm mời ngồi xuống. Vân cảm tạ. Phàn thị lui vào nhà bảo Phạm rằng– Hiền đệ sao dám phiền đến lệnh tẩu mời rượu vậy?Phạm cười, đáp– Cũng vì có chút duyên cớ, xin anh chớ ngại. Anh ruột tôi đã quá cố cách đây ba năm, chị tôi ở goá một mình, chưa trót đời được. Tôi đã khuyên chị tôi cải giá. Chị tôi nói “Hễ được người nào đủ ba điều kiện thì mới lấy một là văn võ kiêm toàn, tiếng đồn khắp cả thiên hạ; hai là tướng mạo đường vệ, uy nghi khác người; ba là phải cùng một họ với anh tôi!”. Anh thử nghĩ xem thiên hạ có mấy người lại hợp được cả ba điều kiện ấy không? Thế mà tôn huynh đường đường bậc anh hào, tiếng vang bốn bể, lại đồng họ với anh tôi, thật hợp với lời ước của chị tôi lắm. Nếu không hiềm chị tôi xấu xa, xin tướng quân cho được nâng khăn sửa túi, để kết thân mãi mãi với nhau, tướng quân nghĩ sao?Vân nghe nói, nổi giận, vùng dậy thét lớn– Ta với ngươi đã kết làm anh em, thì chị dâu ngươi cũng như chị dâu ta, lẽ đâu làm việc loạn luân như thế!”.Về sau, khi Khổng Minh biết chuyện bảo Tử Long rằng“ Đó là việc tốt lành, tướng quân sao gàn thế?Vân thưa– Triệu Phạm đã cùng với tôi kết nghĩa anh em, nếu lấy chị dâu hắn, thì miệng đời chê cười là một. Người goá chồng bước đi bước nữa là thất tiết, là hai. Triệu Phạm mới hàng, chưa biết bụng dạ thế nào là ba, Chúa công mới dẹp yên được Giang Hán, ngủ còn chưa yên, Vân tôi đâu dám vì một người đàn bà mà bỏ việc lớn của chúa công?”.Nếu Triệu Vân cũng như Lã Bố, thì có lẽ đã nhận ngay chẳng nghĩ, thế rồi chưa biết chừng mắc mưu Triệu Phạm, thành Quế Dương cũng tuột khỏi khi Triệu Vân qua đời, Đại tướng quân Khương Duy bàn rằng“Triệu Vân trước theo Tiên đế Lưu Bị, trải nhiều lao khó, sửa sang thiên hạ, tuân thủ phép tắc, công trạng đáng ghi vào sách sử. Trận chiến Đương Dương, nghĩa như vàng đá, tận trung với chúa, vua tưởng nhớ ban thưởng, lễ nghĩa đủ đầy đến kẻ bầy tôi đã quên cả thân mình. Chết vẫn biết rằng, thân danh chẳng nát; sống cảm ân đức, danh chẳng phai mờ. Kính cẩn theo khuôn phép mà xét thụy, nhu thuận hiền hậu ấy là Thuận, làm việc thuận ngôi thứ, khắc chế được tai hoạ, ấy là Bình, ứng theo phép đặt cho thuỵ là Thuận Bình hầu”.Vượt qua chữ sắc mới đáng mặt anh hùngNgười xưa nói, “Tửu là xuyên trường dược, sắc là dao cạo xương”. Trên đầu chữ Sắc 色, vốn đã chứa đao 刀. Những đấng nam nhi không nề chi đao kiếm trên chiến trường, nhưng lại quỵ ngã trước đao kiếm của sắc dục, thì rốt cuộc vẫn là một bại tướng mà thôi. Không động lòng trước nữ sắc, ở đây không có ý rằng không che chở phụ nữ, không thương yêu vợ con, mà muốn nói rằng đấng trượng phu ở đời không thể vì sắc mà quên nghĩa, vì ham dục mà làm chuyện bại hoại nhân luân. Trong “Tam quốc diễn nghĩa” có không ít khách má hồng hào kiệt, phận nhi nữ nhưng vẫn được ngợi ca vì khí tiết lẫm liệt trung trinh. Vậy đủ thấy hai chữ “anh hùng” đâu chỉ dành riêng cho nam giới, ai có nghĩa khí, ai vì nghĩa quên mình đều đáng gọi là “anh hùng” thêm Số 56 Có Ý Nghĩa Số 56 Sinh Lộc, Phúc Lộc " & "Tài" Sinh Sôi Mãi MãiCổ nhân có câu “Vạn ác dâm vi thủ” Trong vạn cái ác thì tà dâm đứng đầu. Nếu một người không thể buông bỏ lòng dâm, ắt sẽ rơi vào đường ác. Thời hiện đại, lại có người lại hồ đồ cho rằng ham luyến nữ sắc là biểu hiện của “nam tính”, dâm dục là “bản lĩnh đàn ông”, chẳng còn kể gì đến lễ nghĩa. Đấy chẳng phải là trắng đen lẫn lộn, coi cái xấu thành cái tốt sao? Ôn cố tri tân, các đấng nam nhi hãy noi gương Triệu Tử Long, đừng chuốc vết nhơ ngàn đời như Lã Bố.
Editor Tiểu LinhConvert meoconlunnar Tiểu nương tử của hắn, có chút kiều, mang điểm khờ, bảo hắn có thể nào không yêu?Đại trượng phu của nàng, có chút lãnh, mang điểm bá đạo, bảo nàng như thế nào không yêu?Lạc Hình Thiên,Cao ngất to lớn thân hình, lãnh ngạnh cao ngạo khí thế,Là nam nhân quyền thế khuynh thiên tại Ô Thác vương triềuNữ nhân vì hắn nhiều như sao trên trời,Hắn, chưa bao giờ vì ai dừng chân lưu lại,Thẳng đến nữ tử kêu Cảnh Nhan Ca xuất năm trước vội vàng thoáng nhìn, năm năm sau gặp nhau,Lạc Hình Thiên chắc chắn,Cảnh Nhan Ca đời này nhất định là nữ nhân của nên,Hắn cường hãn đối đã quên chính mình là ai Cảnh Nhan Ca dối xưng,Hắn là trượng phu của nàng,Người của nàng, lòng của nàng nên là hắn độc đây,Hắn cưỡng cầu nàng trên giường hầu hạ, bách nàng một đêm lại một đêm lấy lòng hắn,Cho dù lý do giữ lấy nàng chỉ là nói dối,Khả nàng trên giường yêu kiều giáo hắn muốn ngừng mà không được, ôn nhu thân hình càng dạy hắn tình dục khó biết,Lời nói dối bị vạch trần, ôn thuần tiểu nương tử của hắn lại phản kháng,Chính là,Sớm ái mộ cho nàng, Lạc Hình Thiên cũng không khẳng buông tay,Giữ lấy người nàng, vì nàng thảo niềm vui,Mặc kệ nàng Cảnh Nhan Ca muốn hay không muốn nam nhân là hắn,Hắn đời này chỉ nhận thức nàng này một nữ nhân,Bởi vì đối nàng yêu, sớm không thể tự kềm chế.
Đánh giá từ 7 lượt Bạn đang đọc truyện Anh hùng khó qua ải mỹ nhân của tác giả Hà Vũ trên website đọc truyện online. Tiểu nương tử của hắn, có chút kiều, mang điểm khờ, bảo hắn có thể nào không yêu? Đại trượng phu của nàng, có chút lãnh, mang điểm bá đạo, bảo nàng như thế nào không yêu? Lạc Hình Thiên, Cao ngất to lớn thân hình, lãnh ngạnh cao ngạo khí thế, Là nam nhân quyền thế khuynh thiên tại Ô Thác vương triều Nữ nhân vì hắn nhiều như sao trên trời, Hắn, chưa bao giờ vì ai dừng chân lưu lại, Thẳng đến nữ tử kêu Cảnh Nhan Ca xuất hiện. Năm năm trước vội vàng thoáng nhìn, năm năm sau gặp nhau, Lạc Hình Thiên chắc chắn, Cảnh Nhan Ca đời này nhất định là nữ nhân của hắn. Cho nên, Hắn cường hãn đối đã quên chính mình là ai Cảnh Nhan Ca dối xưng, Hắn là trượng phu của nàng, Người của nàng, lòng của nàng nên là hắn độc chiếm. Này đây, Hắn cưỡng cầu nàng trên giường hầu hạ, bách nàng một đêm lại một đêm lấy lòng hắn, Cho dù lý do giữ lấy nàng chỉ là nói dối, Khả nàng trên giường yêu kiều giáo hắn muốn ngừng mà không được, ôn nhu thân hình càng dạy hắn tình dục khó nhịn. Ai biết, Lời nói dối bị vạch trần, ôn thuần tiểu nương tử của hắn lại phản kháng, Chính là, Sớm ái mộ cho nàng, Lạc Hình Thiên cũng không khẳng buông tay, Giữ lấy người nàng, vì nàng thảo niềm vui, Mặc kệ nàng Cảnh Nhan Ca muốn hay không muốn nam nhân là hắn, Hắn đời này chỉ nhận thức nàng này một nữ nhân, Bởi vì đối nàng yêu, sớm không thể tự kềm chế.
anh hùng không qua ải mỹ nhân